• Thi đua - Khen thưởng

Ông Nguyễn Thanh Ngân, Phường 8 (TP. Sóc Trăng)

Tự hào là Bộ đội Cụ Hồ

04/05/2021 08:00 GMT +7
  • Nguồn: Báo Sóc Trăng
  • Thứ Ba, 04/05/2021 | 08:00

STO - Chiến tranh lùi về trong quá khứ, đã 46 năm Bắc - Nam sum họp một nhà nhưng vết sẹo của một thời bom cày đạn xới vẫn còn hằn sâu trên thân thể và trong ký ức của người lính Cụ Hồ - ông Nguyễn Thanh Ngân. Và mỗi khi người dân cả nước hân hoan đón mừng ngày đại thắng mùa Xuân năm 1975, người cựu binh năm xưa lại càng tự hào, bởi ông và đồng đội đã góp một phần xương máu cho sự nghiệp giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Những ngày cuối tháng 4 lịch sử, chúng tôi có dịp ghé thăm ông Nguyễn Thanh Ngân với biệt danh “Sáu Tây” trong ngôi nhà đơn sơ nằm trên địa bàn Phường 8 (TP. Sóc Trăng) để nghe ông kể về một thời hoa lửa của mình cùng đồng đội. Bước đi khập khiễng, đôi chân đầy sẹo, bàn tay trái mất 3 ngón… nhưng nhìn ông vẫn còn “phong độ”, bởi nước da trắng, người cao to, giọng nói hào sảng đậm chất dân miền Tây. Chào khách bằng một nụ cười thật tươi, ông Sáu Tây tặc lưỡi bộc bạch: “Mấy hôm nay thời tiết thay đổi, cả người đau nhức chịu không thấu do mấy mảnh đạn còn lại trong người nó hành, đi chạy chữa nhiều bệnh viện rồi, bác sĩ đều bó tay nên tôi đành chịu”.

Chiến tranh đã để lại cho ông Sáu Tây phần thân thể không lành lặn nhưng ông luôn tự hào vì mình đã góp phần cho chiến thắng lịch sử năm 1975. Ảnh: M.LINH

Sinh ra và lớn lên trên quê hương Mỹ Quới anh hùng, lại được nuôi dưỡng trong gia đình giàu truyền thống cách mạng, năm 14 tuổi, ông Sáu Tây đã tham gia làm liên lạc cho địa phương. Sau đó ông đi tòng quân tại Đại đội 2, Tiểu đoàn Phú Lợi 1 và chính thức thoát ly gia đình theo cách mạng. Lúc đầu ông chỉ làm nhiệm vụ tải đạn cho các anh xạ thủ, cho đến trận tập kích địch tại xã Châu Hưng ông mới được trực tiếp tham gia chiến đấu lần đầu và chưa đầy 20 tuổi, ông tham gia chiến đấu hơn 10 trận lớn, nhỏ, thương tích từ đầu đến chân.

Trong các trận đấu, ông Sáu nhớ nhất là trận đánh Khám lớn (Sóc Trăng) vào năm 1968, vì trong một ngày mà ông bị thương đến 3 lần với 8 vết thương và ông cũng không biết tại sao mình sống sót và vượt qua. Ông Sáu vẫn còn nhớ như in, khi hai bên giao chiến, anh chính trị viên của đại đội hô to “thà quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”, ông cùng các chiến sĩ xông lên chiến đấu nhưng địch bắn phá ác liệt, làm cháy nhà dân, ông cũng bị thương, khi đó đơn vị chỉ thị rút ra ngoài. Trong quá trình rút lui phát hiện có đồng đội bị thương nên ông Sáu nán lại để hỗ trợ thì tiếp tục bị địch bắn bị thương chân, đến sáng hôm sau ông thoát ra ngoài và được đồng đội đưa đi cứu chữa nhưng đầu đạn bên cẳng chân phải thì vĩnh viễn nằm lại.

Sau thời gian an dưỡng, bình phục ông lại tham gia đánh giặc và ông nhớ nhất là trận đánh đầu năm 1969 tại sân bay Bạc Liêu. Bởi đây là trận chiến rất quan trọng, vì khi ấy đồn, bót của địch mọc lên như nấm, họ tự tung tự tác khiến người dân lo sợ. Trước tình hình đó, Tỉnh đội chỉ đạo bằng mọi cách phải thọc sâu vào lòng địch để đánh nhằm gây tiếng vang. Lúc đó, Tiểu đoàn Phú Lợi mới thành lập một “Đại đội quyết tử” trong đó có ông Sáu Tây cùng 29 đồng chí khác kết hợp với đội biệt động của Bạc Liêu thọc sâu vào lòng địch. Kết quả, đã gây thiệt hại nặng nề cho phía địch, làm cháy 3 máy bay, phá hủy hàng chục chiếc xe, 4 chiếc xe lội nước, 1 kho vũ khí… Về phía ta có 2 đồng chí hy sinh, 1 bị địch bắt, nhiều đồng chí bị thương, trong đó có ông Sáu nhưng đã gây được tiếng vang, làm địch phải khiếp sợ, tinh thần cách mạng lại trào dâng.

Dù thương tích khắp người, nhất là cái chân khập khiễng nhưng ông Sáu vẫn tiếp tục tham gia chiến đấu cùng đồng đội và trong một lần tham gia chuyển đơn vị cùng đồng đội, bị địch tập kích ông đã vĩnh viễn mất đi 3 ngón tay ở bàn tay trái. Sau đó, ông được chuyển về Tỉnh đội làm phục vụ cho quân lực, liên lạc cho phòng tham mưu và tham gia chống càng. Đến năm 1973, ông được chuyển sang tổ đồ bản, với ý chí của người lính “tàn nhưng không phế”, dù không trực tiếp tham gia đánh trận nhưng ông Sáu Tây đã vẽ trên 20 bản đồ, để quân giải phóng đánh vào cơ quan đầu não của địch, góp phần làm nên đại thắng mùa Xuân năm 1975.

Ông Sáu Tây bộc bạch, mỗi khi trái gió trở trời, những mảnh đạn, đầu đạn nằm trong người cứ hành đau nhức nhưng ông rất đỗi vinh dự, tự hào. Tự hào vì là Bộ đội Cụ Hồ, là nhân chứng lịch sử, trải qua thời kỳ máu lửa để giành độc lập, tự do cho quê hương, đất nước. Giờ ông Sáu đang yên vui tuổi già bên gia đình và chỉ mong muốn thế hệ trẻ tiếp tục giữ gìn và phát huy truyền thống cách mạng của dân tộc, cống hiến sức trẻ xây dựng quê hương, đất nước ngày càng hưng thịnh, phú cường.

M.LINH

Bình Luận

Ý kiến bạn đọc
Tin cùng chuyên mục
>> Xem thêm

Báo Sóc Trăng Online - baosoctrang.org.vn
Cơ quan chủ quản: Tỉnh ủy Sóc Trăng
Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều

Phó Tổng Biên tập: Lê Hoàng Bắc - Lê Minh Trường - Trần Thị Thu Thảo
Giấy phép xuất bản số: 833/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 30-12-2021
Tòa soạn: Số 02, Trần Văn Sắc, Phường 2, thành phố Sóc Trăng, tỉnh Sóc Trăng
Điện thoại: 0299 3 822499 - Fax: 0299 3 622049 
Email: baosoctrangdientu@gmail.com hoặc toasoanbaosoctrang@gmail.com
Báo Sóc Trăng giữ bản quyền nội dung trên website này

Tổng số lượt truy cập: