• Văn hóa - Thể thao

Sóc Trăng hưởng ứng Chiến dịch Điện Biên Phủ

Đánh tiêu diệt đồn Thào Lạng

07/05/2020 06:00 GMT +7
  • Nguồn: Báo Sóc Trăng
  • Thứ Năm, 07/05/2020 | 06:00

STO - Trong không khí cả nước kỷ niệm 66 năm Ngày chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ (7-5-1954 - 7-5-2020). Chúng tôi tìm đến đồng chí đại úy Trương Thái An (Chín An), là một trong những sĩ quan đặc công tỉnh Sóc Trăng đã tiến hành rất nhiều trận đánh làm cho quân thù khiếp sợ, năm nay ông đã trên 90 tuổi nhưng còn rất minh mẫn. Khi chúng tôi đặt vấn đề viết bài về một trong những trận đánh đặc công của tỉnh nhà trong kháng chiến. Ông vui mừng nhận lời viết về trận đánh đồn Thào Lạng trên đường đi từ Vĩnh Châu đến Bạc Liêu mà ông trực tiếp cùng đồng đội đánh tiêu diệt nhằm hưởng ứng chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954. Báo Sóc Trăng trân trọng đăng bài viết của ông.

Sau khi tiêu diệt đồn Giồng Chùa thuộc xã Lạc Hòa - nay là xã Vĩnh Hải, TX. Vĩnh Châu (đồn này giặc ở một trung đội đầy đủ, đồn tam giác lớn, gần cây Lâm Vồ, nên dân thường gọi là đồn Lâm Vồ), trên cho chúng tôi nghỉ 3 ngày và bình chọn chiến sĩ xuất sắc trong trận đánh kết hợp với quá trình chuẩn bị và chiến đấu mấy tháng vừa qua. Tập thể bầu tôi, như vậy ai nghỉ chớ tôi phải làm bản báo cáo thành tích để đi dự chiến sĩ thi đua về đặc công của quân khu, vì lúc này tôi là lính đặc công của Tỉnh đội Sóc Trăng.

Trong 3 ngày nghỉ, tôi được trên hướng dẫn làm bản báo công. Xong, được Tỉnh đội xét duyệt và chờ ngày lên đường đi hội nghị đặc công của quân khu.

Một hôm tôi được đồng chí Năm Luận - Trưởng Ban Tác chiến của Tỉnh đội đến gặp và bảo lên gặp anh Ba - tức là ông Hoàng Văn Lợi - Tỉnh đội trưởng. Tôi theo anh Luận đến gặp anh Ba và nhận nhiệm vụ mới.

Anh Ba hỏi tôi hoàn thành bản báo cáo thành tích chưa và đi dự đại hội đặc công quân khu được chưa? Tôi đáp xong rồi.

Anh Ba hỏi tôi, đồn Thào Lạng tôi điều nghiên rồi phải không? Tôi đáp vâng. Anh Ba nói: “Lẽ ra đồng chí đi dự hội nghị về đặc công của quân khu, nhưng theo yêu cầu nên đồng chí đánh đồn Thào Lạng xong sẽ đi hội nghị, Tỉnh đội sẽ bổ sung trong bản báo công cho đồng chí. Vì để hưởng ứng Chiến dịch Điện Biên Phủ, nên đánh xong đồn Thào Lạng sẽ đi hội nghị. Lực lượng xung kích đánh với đồng chí không phải là lực lượng của tiểu đoàn mà là lực lượng của địa phương quân huyện Thạnh Trị. Quá trình chuẩn bị, đồng chí Năm Luận sẽ trao đổi với đồng chí”.

Gặp đồng chí Năm Luận tôi xin lãnh 2 gói thuốc nổ loại 2 ký và điện dây đủ đánh, chúng tôi đi 2 người: tôi và Kiều.

Đồng chí Năm Luận hướng dẫn thêm là chúng tôi ngay hôm nay phải hành quân sang ấp Hòa Bình, xã Hòa Tú chờ lệnh, đến đó sẽ gặp địa phương quân của huyện. Nên khi lãnh khí tài xong vào buổi chiều, chúng tôi 2 người hành quân luôn đến ấp Hòa Bình.

Chiều hôm sau, tôi và Kiều mới đem trái ra thử, thì thấy bên địa phương quân họ cũng chuẩn bị vũ khí sẵn sàng chiến đấu. Đồng bào ở đây thấy chúng tôi chuẩn bị, họ biết là bộ đội sẽ đánh địch nhưng không biết đánh ở đâu. Tối đến khoảng 8 giờ, chúng tôi đã chuẩn bị ngủ, thì có tiếng người gọi tìm tôi. Tôi lên tiếng và hỏi ai? Thì có người nói “Long đây” - dậy đi nhậu chơi một chút, mai đánh trận rồi, nhậu chơi, tao mua được con gà mái, ông chủ không bán mà cho thêm 1 con, 2 con gà mái đủ nhậu rồi… Đồng chí Long hồi năm 1949 có ở chung với tôi hồi còn Trung đoàn 123, nên thân lắm, đồng chí là cán bộ trong đội địa phương quân Thạnh Trị, trận này lực lượng xung kích do đồng chí chỉ huy. Tôi và một đồng đội tên Kiều cũng thức và cùng đồng chí Long với một số ít anh em địa phương quân vừa lai rai, vừa bàn chuyện đánh trận ngày mai, một lúc sau hết thức ăn rồi thôi.

Sáng hôm sau độ 9 - 10 giờ, có người đến dẫn đường tôi và Kiều vượt sông Vàm Lẻo sang xã Hưng Hội gửi hai đứa tôi vào nhà hai ông bà và xin cho ăn bữa cơm chiều, ông bà vui vẻ nhận chúng tôi. Phần chúng tôi cũng không ngại, vì có hai đứa chắc không đụng chạm với người cao tuổi, tôi chỉ tâm tình với hai ông bà thôi.

Khoảng 4 - 5 giờ chiều, tôi mới xin ông bà 2 cây bình bát, ông đồng ý và tôi lấy dao ra đốn, lựa 2 cây không có gai góc gì, vì 2 cây này, chúng tôi sẽ cột trái nổ vào để vác lên vai.

Bây giờ tôi và Kiều mới mở bao lấy dây ra, cột trái nổ vào 2 cây, hai ông bà mới biết chúng tôi là bộ đội chiến đấu nên rất mừng. Cơm chiều xong, chúng tôi cũng làm đúng “cần tam quang bất khứ” hay còn gọi là “cùng ăn, cùng ở, cùng làm”, nghĩa là phải kiểm điểm ưu khuyết với chủ nhà, nhà cửa phải quét sạch sẽ, khạp nước phải đầy (dân xài nước giếng).

Cơm chiều xong, chúng tôi nghỉ ngơi chờ lệnh. Một lúc sau mới có liên lạc đến dẫn chúng tôi đi. Chúng tôi cảm ơn ông bà. Hai ông bà còn kêu tôi lại trao cho 1 gói xôi và nói: “Các cháu hành quân đêm đói ăn”. Chúng tôi rất cảm động và từ giã lên đường.

Đến vị trí tập kết - nơi quân tập trung rồi mới đi theo mục tiêu của mình, đồng chí Luận và bốn anh em khác đón tôi, đồng chí Luận nói: “Đây là đồng chí Bảy Hơn - Đại đội trưởng Đại đội 937 của tiểu đoàn sẽ đi theo tôi để xem cách đánh đặc công như thế nào mà ở huyện Châu Thành đánh không được, cùng đi có 3 trinh sát”. Còn lực lượng xung kích, không phải địa phương quân Thạnh Trị mà là lực lượng tiểu đoàn.

Đồn Thào Lạng nằm trên trục lộ giao thông 38, đi từ Vĩnh Châu đến Bạc Liêu. Giữa Vĩnh Châu và Thào Lạng có đồn Lai Hòa cách khoảng 3km. Đồn xây theo kiểu lô cốt, có chiều cao và ban đêm có rọi đèn pin kiểm tra, chung quanh có 3 lớp rào gai, vào sát bên trong còn 1 lớp rào tre thấp, canh gác suốt ngày đêm, xe người qua lại phải trình đủ giấy tờ tùy thân, nếu có chở hàng hóa thì còn lo lót cho chúng.

Từ vị trí xuất phát, đi đầu đặc công rồi tới tốp anh Tám Hơn, sau cùng là lực lượng xung kích. Khi ra khỏi xóm ấp trước mặt, ra đồng trống trải, đã trông thấy trong đồn rọi đèn pin kiểm tra, tôi chỉ cho tất cả đều trông thấy. Đặc biệt vào tháng tư có vài đám mưa, một vài nơi đọng nước trên ruộng, có nhái ếch kêu inh ỏi, ta phải tránh nơi có đèn của dân đi bắt nhái ếch.

Tôi nhớ lại một sự việc nhẹ nhàng thôi nhưng khó quên là anh Bảy Hơn hỏi tôi chắc ăn hông? Tôi chậm rãi trả lời: “Nếu công sự chúng không có gì thay đổi lớn thì ăn được” (vì khi tôi điều nghiên thì địch đang tu bổ công sự chung quanh đồn). Anh Bảy Hơn nói khích tôi nhưng với vẻ thận trọng: “Ăn được hay ăn cơm nguội đó mậy?”. Tôi nghe cũng hơi bực nhưng cũng ráng đáp: “Sẽ cố gắng xem”. Bò vô gần đồn, xung lực hết khả năng đi thì dừng lại, tôi và Kiều cứ theo kế hoạch hành tiến. Nắm tình hình giặc không có gì thay đổi, quy luật rọi đèn và trên lộ êm, tôi rồi Kiều vượt qua lộ (lộ 38) tiến đến hàng rào 1, tôi kiểm tra thấy dấu buộc của tôi hôm điều nghiên không có gì thay đổi, tôi mạnh dạn mở dây chì gai và chui vào, tôi trước, Kiều sau tiến thẳng vào hết lớp rào 3, kiểm tra lần chót, rồi tiến thẳng tới lớp rào tre trụ lại, đây là vị trí điểm hỏa của chúng tôi.

Tôi ôm trái nổ vào theo đường cũ. Kiều kiểm tra chung, tôi ốp sát vào tường, thấy chúng đắp thêm một lớp mới, cao, con mèo bò còn thấy. Tiến tới cửa vào bên trong, thấy cái mùng của lính hôm tôi điều nghiên nay xa hơn độ nửa thước, tôi vững bụng hơn, vì gần như hôm điều nghiên sợ lính nghe hơi thở của mình, cái cửa hôm nay chúng khép lại, tôi nhanh chóng bò sát vô, nhẹ tay mở cánh cửa, rồi chui vô luôn... Vào khoảng 2m, tay mò mí chiếu chúng trải căng mùng, tôi đặt trái trệt một bên, để chúng có lên xuống ra đồn khỏi đụng. Đặt trái xong, tôi nhanh chóng bò ra về vị trí Kiều đang chờ, bảo Kiều bò ra báo cho xung lực biết là tôi đặt trái xong, một lúc sau Kiều vào báo cho tôi tìm không gặp. Tôi bảo Kiều giữ dây điện cho tôi và tôi cũng bò nhanh ra ngoài, khỏi rào, ra ám hiệu tìm xung lực, nhưng cũng không được, phần lo trong này có tình huống gì xảy ra, Kiều không biết xử trí nên tôi vội bò trở vô.

Cũng không lâu, tôi thấy có ánh lửa bật hột quẹt, biết tên lính gác bỏ gác đi ra, hú hồn, phải nó phát hiện thì chẳng biết ra sao. Chỉ còn cách châm điện cho nổ thôi. Lính gác ra nhưng không phát hiện dây điện, nên đi thẳng xuống nhà bếp gọi một tên lính khác thức đi soi nhái, đèn khí đá bật lên sáng lòa. Lúc này tìm xung lực chẳng kịp rồi, tôi nghĩ tên lính gác trở vô đồn, phát hiện dây, tôi cứ cho nổ, xung lực phục ở gần sẽ xung phong vô thôi. Kiều chưa châm điện cho trái nổ lần nào. Lần này, tôi trao dây điện cho Kiều bảo khi nào tôi bảo châm sẽ châm. Tôi thấy lính nó căng dây chì cho thẳng để soi nhái, vì hồi nhỏ tôi cũng thường làm như vậy. Chúng cầm đèn khí đá trở lên đồn, tôi theo dõi từng bước của chúng, khi thấy tên lính đi chựng lại và rọi đèn thấy dây điện của ta, tôi bảo Kiều “châm điện, châm điện” - tức thì một tiếng nổ long trời lở đất vang lên giữa không trung, sau tôi không còn nhìn thấy lô cốt nữa, tôi hô lớn “xung phong” cho xung lực nghe. Tôi giao cho Kiều cuốn dây và chỉ đường cho xung lực vào, một mình tôi băng qua tường đất của lô cốt...

Cùng lúc thì xung lực ập vào, bị một lớp rào cản không vô được, hỏi tôi đường vô, tôi chỉ lui lại vài thước có đường vô và tôi nhận khẩu tiểu liên của đồng chí xung lực, chĩa xuống bắn tiếp chỗ tôi ném đá, tôi phải quỳ bắn súng mới vững. Khi đồng chí xung lực đòi lại khẩu súng, thì tôi đã xả hết 1 băng. Sau đó tiếng súng nổ vang, chĩa xuống tầng lính ngủ và cả tiếng lựu đạn. Tôi đứng trên kêu gọi “anh em nào còn sống hãy đầu hàng về với gia đình, vợ con”…

Vài phút sau, đồng chí Năm Luận đến gọi tôi: “Nhiệm vụ mình xong rồi, còn ai để xung lực giải quyết”. 

Cùng lúc cánh Lai Hòa, 1 trung đội ta cũng vào lùng sục lính hay ra kích bên ngoài, chặn cán bộ ta vào hoạt động, hai bên đụng nhau, chúng bắn sát bụng đồng chí trung đội ta, còn lại là an toàn, lính giặc chạy tán loạn.

Hưởng ứng Chiến dịch Điện Biên Phủ, cánh Thạnh Trị có 2 trung đội và 1 đồn địch bị ta tiêu diệt.

Vài ngày sau, trên bổ sung bản thành tích của tôi và lên đường về quân khu họp. Tới nơi quân khu họp xong, bình chọn cũng xong, tôi và đồng chí Thắng cánh Long Phú về trễ, nên chúng tôi chỉ kịp dự liên hoan, rồi mỗi người trở về đơn vị của mình tiếp tục chiến đấu.

Trương Thái An

 

Bình Luận

Ý kiến bạn đọc
Tin cùng chuyên mục
>> Xem thêm

Báo Sóc Trăng Online - baosoctrang.org.vn
Cơ quan chủ quản: Tỉnh ủy Sóc Trăng
Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều

Phó Tổng Biên tập: Lê Hoàng Bắc - Lê Minh Trường - Trần Thị Thu Thảo
Giấy phép xuất bản số: 833/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 30-12-2021
Tòa soạn: Số 02, Trần Văn Sắc, Phường 2, thành phố Sóc Trăng, tỉnh Sóc Trăng
Điện thoại: 0299 3 822499 - Fax: 0299 3 622049 
Email: baosoctrangdientu@gmail.com hoặc toasoanbaosoctrang@gmail.com
Báo Sóc Trăng giữ bản quyền nội dung trên website này

Tổng số lượt truy cập: